Tài năng của... Heo
Cách đây lâu lắm rồi, con người mang rất nhiều động vật về thuần hóa. Vì không hiểu những con vật này sở trường việc gì nên quyết định làm trắc nghiệm, sau đó căn cứ vào năng lực của chúng để sắp xếp công việc.
Cuộc trắc nghiệm đầu tiên là thi chạy. Ngựa và Heo cùng phấn đấu chạy lên trước. Ngựa chạy thẳng còn Heo thì vòng qua vách núi tới khu rừng ngủ một giấc, khi nó nghe tiếng bước chân Ngựa quay về mới từ trong rừng chạy ra, cùng Ngựa chạy về đích. Con người nghĩ rằng Heo và Ngựa đều chạy nhanh như nhau.
Cuộc thi thứ hai là cày ruộng, Heo cũng tham gia. Trâu chuyên tâm cày, còn Heo thì ngồi trên đất đánh côn, toàn thân dính đầy bùn, nói với Trâu: “Cố lên, đừng phụ lòng chủ nhà đã chăm sóc chúng ta”. Con người nghe Heo nói, nghĩ rằng Heo rất tài năng, lại rất thành thực.
Cuộc thi thứ ba là thi hát, Gà trống ngẩng cao đầu, tiếng gáy vượt ngàn mây. Heo thấy Gà trống mở miệng cũng mở miệng theo. Gà trống khép miệng, nó cũng khép miệng. Cố nhiên, trong lúc hỗn lộn, người ta cho rằng Heo hát rất hay.
Thông qua thi cử, con người cho rằng Heo là một con vật toàn năng nên rất xem trọng và yêu quý nó. Nhưng để nó cày ruộng thì nó chạy loạn cả lên; để nó báo thức, nó lại lười biếng ngủ gục; cưỡi nó đi chợ, nó hất con người ngã xuống đất. Bây giờ thì con người mới biết Heo chỉ có thể nuôi để ăn mà thôi.
Các bạn thân mến, lười biếng lường gạt, sớm muộn gì cũng bị phát hiện. Chỉ có sự thành thực, làm đúng với bổn phận của mình, mới được người khác trọng dụng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét